Hôm qua báo chí viết nhiều về chuyện Trần Đình Trọng bị loại khỏi danh sách dự giải U23 Châu Á. Một điều quá bình thường với cầu thủ vừa phẫu thuật dây chằng vào tháng 7, bất thường có chăng đến từ sự kiên định cực đoan của HLV […]
Hôm qua báo chí viết nhiều về chuyện Trần Đình Trọng bị loại khỏi danh sách dự giải U23 Châu Á. Một điều quá bình thường với cầu thủ vừa phẫu thuật dây chằng vào tháng 7, bất thường có chăng đến từ sự kiên định cực đoan của HLV Park Hang Seo, bởi ai cũng hay loại chấn thương ấy thường mất cả năm để hồi phục hoàn toàn. Chi tiết nói đến sự cuồng tín thế nào của ông Park với Trọng, khi sẵn sàng đợi đến phút cuối để hi vọng vào phép mầu. Điều quá dễ hiểu với tài năng của trung vệ Hà Nội, người mà tôi cho là của hiếm bóng đá Việt Nam kể từ kỷ nguyên của Đỗ Khải.
Hôm rồi tôi phượt về Kê Gà, chuyến đi này sẽ chả có gì đáng nói nếu không có buổi đàm đạo thú vị về bóng đá Việt Nam với… ông chủ quán nhậu nhưng mê bóng đá. Đấy là người đàn ông trạc ngoài 50, khi biết tôi là BLV bóng đá, ông bồi hồi nhớ lại ký ức về bóng đá Việt Nam mà một thời mình rong ruổi.
>>> Xem thêm tổng hợp các bài: Soi kèo bóng đá tại Keoso.net <<<
Ông kể, hồi đấy mấy đội trong Sài Gòn thường hay ra Phan Thiết tập huấn, và mình được các đại ca giao nhiệm vụ dẫn họ đi… xả stress. Sau những lần như vậy là các trận đấu hầu hết biết trước tỷ số, ông bảo nhìn tụi nó đá là biết ngay thằng nào nằm kèo tài, thằng nào kèo xỉu. Duy chỉ có 1 người sẽ đứng ngoài cuộc chơi, đấy là Đỗ Khải, trung vệ của Hải Quan khi ấy. Người mà ông mô tả là một “chính nhân quân tử” hiếm hoi của bóng đá Việt Nam, với quan điểm ra sân là đá hết mình và không quan tâm phần còn lại thế nào.
Câu chuyện ấy dĩ nhiên là đề tài trên bàn nhậu, nhưng có thứ mà tôi trực tiếp quan sát và cảm nhận, đó là xét về kỹ thuật chơi bóng, khả năng xử lý của một trung vệ, thì nếu Đỗ Khải đứng số 2, khó ai đứng số 1. Mẫu cầu thủ hào hoa đến nỗi chỉ cần nhìn anh xử lý một pha bóng khó, thì hấp dẫn chả kém một bàn thắng.
>> Cập nhật mới nhất: Tỷ lệ kèo nhà cái đêm nay tại Kèo Số <<<
Thuở ấy, tôi nhớ anh Khải đá thòng trong hệ thống phòng ngự 3 trung vệ của Alfred Riedl, đỉnh cao của anh và hàng thủ Việt Nam đến ở SEA Games 20 tại Brunei, bên cạnh Mai Tiến Dũng và Phạm Như Thuần những người đá dập, cùng nhau họ tạo ra hàng thủ đạn bắn không thủng khi giữ sạch lưới cho đến trận chung kết với Thái Lan. Nét thú vị tạo nên sự hài hòa của Đỗ Khải với 2 người kia, là nếu Mai Tiến Dũng và Phạm Như Thuần đúng chất hổ báo cáo chồn, thì anh lại chơi bóng thư thái đến lạ lùng, vốn xuất phát từ kỹ thuật xử lý rất đỉnh, yếu tố quan trọng nhất làm nên thành công của những trung vệ thòng trong hệ thống 3 người. Nếu bạn để ý, những cầu thủ đá ở vị trí đó trong sơ đồ 3-5-2, thường có sự nổi bật về xử lý bóng so với 2 người kia. Trong lịch sử, đó là những Franz Beckenbauer, Gaetano Scirea, hay Leonardo Bonucci, Stefan De Vrij bây giờ. Nhìn vào thực tại, Trần Đình Trọng là mẫu trung vệ như vậy.
“Đá rắn thì có hai loại, một là xấu chơi đối thủ. Những người như Maldini cũng rắn, nhưng lại hoàn toàn khác về nhu cầu truy cản.” Zlatan Ibrahimovic chỉ ra cách Marco Materazzi phòng ngự so với Paolo Maldini. Với người Ý, họ tin rằng, một trung vệ hay không phải hạng cầu thủ tắc bóng quá nhiều, thay vào đó là sự chính xác cao nhất trong tỷ lệ xử lý của mình. Mà để làm được điều như vậy, hai yếu tố quyết định là kỹ thuật xử lý và khả năng phán đoán tình huống.
Thế nên, dù đá hơn 1000 trận đấu lớn nhỏ, nhưng Maldini chỉ nhận đúng một thẻ đỏ trong sự nghiệp là vì thế. Trở lại với Đình Trọng, anh chỉ cao 1,74m, thấp nhất nếu so với Hải Quế, Duy Mạnh, Tiến Dũng, Thành Chung, những người đa số cao trên 1.8m. Nhưng lạ ở chỗ, kể từ Thường Châu 2018, hễ các đội tuyển Việt Nam ra sân, thì nếu không chấn thương hay treo giò, chắc chắn Đình Trọng sẽ là trái tim của hàng thủ 3 người. Đá ở vị trí thấp nhất, nhưng Đình Trọng lại được tự do di chuyển, mà đôi khi là dâng cao hoặc dạt biên để xử lý bóng, tất cả đến từ góc nhìn của Park Hang Seo khi ông tin anh là người vượt trội hơn cả về khả năng xử lý và kỹ thuật để đọc những tình huống khó trên sân, thế nên dù chỉ cao 1.74 nhưng các ưu điểm kia luôn giúp Trọng thắng thế khi tranh chấp tay đôi, điểm rất giống với Đỗ Khải ngày xưa dù xét về kỹ thuật xử lý bóng, tiền bối của Trọng vẫn trội hơn anh khá nhiều.
Sinh năm 1997, Đình Trọng vẫn còn một con đường dài phía trước để hoàn thiện mình, nhìn vào sự chuyên nghiệp, mẫu mực của anh cả trong và ngoài sân cỏ, đó là thứ khiến tôi nghĩ đến Đỗ Khải huyền thoại ngày nào. Mau trở lại nhé chàng trai!/
Theo Ký Ức Bóng đá